“Nếu như vẫn không có ai muốn lấy chị ta thì sao?” Tiểu Phương hỏi.
Cao Tố Lan cảm thấy lời này không may mắn: “Đừng nói như vậy.” Thế nhưng Tiểu Thảo làm ra chuyện như thế, thật khiến người ta không có cách nào giúp con bé giải thích: “Mẹ sẽ nói với con bé sau. Hơn nữa, con bé sau này đều đến trạm thú y mỗi ngày nên cũng không rảnh quản con.”
Tiểu Phương nghĩ lại tính tình của cô ta, luôn cảm thấy ngày hôm nay có khả năng mới chỉ là bắt đầu: “Con mặc kệ! Động vào chăn của con lần nữa con sẽ đánh chị ta.”
“Con bé sợ con, con cũng đã nói như vậy con bé khẳng định không đám. Kiếm Bình, mọi người đều dậy hết rồi, trên đường dẫm lên tuyết có chút trơn, các cháu đi chậm một chút.”
Phương Kiếm Bình hiểu rõ tình hình sau khi tuyết ngừng rơi: “Cháu biết.” Sau đó đeo đôi găng tay vào, đưa tay cho Tiểu Phương.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây