Phương Kiếm Bình vẫn không dám tin, tim anh đập thình thịch, như đang treo lơ lửng giữa không trung, “Cháu được nhận thật sao?”
Tổ trưởng Tôn nói: “Nếu không phải cháu thì chú cũng không cần tự mình qua đây. Đội trưởng cũ cũng không cần khó xử, khi văn kiện từ nông trường chuyển xuống. Nói với bên ngoài thì đây là nông trường bồi thường cho cháu.” Dừng một chút ông ấy lại nói, “Xuất học lên đại học vốn là do nông trường chỉ định.”
Bí thư chi bộ Trương nghĩ đến chuyện này liền thấy đau đầu, ông cũng không biết sau này nên nói chuyện này với người trong thôn thế nào.
Không nghĩ tới tổ trưởng Tôn đã cân nhắc đến việc này.
Bí thư chi bộ Trương nhịn không được nói: “Cảm ơn cậu, Tiểu Tôn, gây thêm phiền toái cho cậu rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây