Cao Tố Lan cảm thấy chuyện bà làm thần không biết quỷ không hay, thật không ngờ lúc bà về tới lại bị Trương Tiểu Phương bắt gặp.
Tay đang cầm một cái bát không, canh cải trắng còn thừa lại sáng ngày hôm sau lại mất tích, bà không thể nào đổ đi được, kết hợp cùng với thời gian. Trương Tiểu Phương nghĩ thôi cũng biết là đem cho ngô nhà sát vách kia rồi.
Cô cũng đâu có ngốc thật, mẹ cô không muốn cho cô biết chắc chắn là có lý do, thế nên cứ vờ như không biết đi vậy.
Sáng hôm sau không thấy đồ ăn còn trong chạn cô cũng chẳng buồn hỏi, vác đòn gánh đuổi theo Phương Kiếm Bình.
Hai bên đầu đòn gánh đều có móc, Trương Tiểu Phương không dám nghịch vì sợ tự nện trúng người mình. Nhưng đi được một nửa thấy Trương Tiểu Thảo đang từ phía đối diện đi tới, cũng đang xách theo thùng nước và cầm theo đòn gánh. Tiểu Phương mắng thầm trong lòng một tiếng —— xúi quẩy. Ngay sau đó liền đùa nghịch đòn gánh như Kim Cô Bổng, còn vừa đi vừa nhảy chân sáo.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây