“Chắc chắn rồi! Tôi đã nhìn thấy cô ta xách theo đồ ra ngoài, mãi đến khi đi gặp người đàn ông đó thì đồ trong tay mới không thấy nữa, không đưa cho người đàn ông đó thì đưa cho ai.”
Chu Cầm nói xong, tiếp tục nói: “Ông nói xem con nhóc chết tiệt đó có thực sự có gì với người đàn ông đó không, cô ta sẽ không thực sự muốn cắm sừng Vương Tranh Lượng chứ!”
Lâm Đông Thuận lắc đầu nhưng lại không cho là như vậy.
Nghe Chu Cầm miêu tả, người quản lý đó trông khoảng 30-40 tuổi, gần như có thể làm cha của Lâm Thi Thi rồi, cho dù cô ta có suy nghĩ gì cũng không thể ở bên cạnh loại người này được.
Hơn nữa ông ta cũng hiểu Lâm Thi Thi, cô ta không phải là người làm sai chuyện gì vì hưởng lạc nhất thời, thậm chí có thể nói cô ta là người có đầu óc, có suy nghĩ, thậm chí rất biết nhẫn nhịn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây