Hoắc Kiêu thấy cô trông có vẻ mệt mỏi, không khỏi đau lòng.
“Nhà còn bánh mà, tối nay ăn bánh thôi cũng được.”
“À nhưng mà...”
Chờ Đỗ Minh Nguyệt chưa kịp nói lời từ chối, Hoắc Kiêu vội cười nói: “Bây giờ muộn quá rồi, nấu cơm phiền phức, hơn nữa anh cũng lâu rồi chưa ăn bánh quy, cũng khá thèm.”
Buổi chiều tập trung toàn bộ tinh thần để nấu ăn, ba tiếng đồng hồ gần như không nghỉ ngơi một giây nào, bây giờ cuối cùng cũng về đến nhà, có thể thả lỏng, Đỗ Minh Nguyệt thực sự cảm thấy mệt mỏi ập đến, không muốn nhúc nhích.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây