Đỗ Vũ Kỳ gật đầu.
“Anh Hoắc đúng là từ khi đi bộ đội chưa từng về nhà nhưng mỗi tháng đều sẽ viết thư về nhà đúng hạn, báo cáo tình hình của mình cho gia đình, dì Hoàng Linh cũng không cần phải lo lắng như vậy.”
Thực ra hắn cũng khá hiểu Hoắc Kiêu, có lẽ hai người đều có tinh thần phấn đấu trong sự nghiệp như nhau, có thể toàn tâm toàn ý dấn thân vào.
Nói như vậy cũng không sai, chỉ là chia ly luôn đi kèm với buồn bã.
Giống như cô vậy, rõ ràng chưa quen biết Hoắc Kiêu được bao lâu nhưng nghĩ đến việc anh sắp phải đi rồi, cô cũng thấy buồn buồn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây