Lại tiếp tục nhìn một lúc, không biết có phải nhìn quen rồi không, anh không thấy đứa trẻ xấu xí nữa, chỉ tiếc là cô bé không thừa hưởng được gen xinh đẹp của mẹ Đỗ Minh Nguyệt.
Nhưng thôi, ngoại hình không quan trọng, chỉ cần có thể khỏe mạnh lớn lên là được.
Còn về sau, có anh và Đỗ Minh Nguyệt ở đây, cũng có thể bảo vệ cô bé bình an vô sự.
Dù sao thì đây cũng là con của anh và Minh Nguyệt mà.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Hoắc Kiêu nhìn “con khỉ nhỏ” lập tức trở nên dịu dàng, cẩn thận vuốt ve tay cô bé, nhẹ giọng nói: “Con khỉ nhỏ, chào con, là cha đây.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây