Chờ xe ngừng, Tiểu Ngọc Trúc lập tức giật mình tỉnh lại, ánh mắt mông lung nhìn thoáng qua Nghiêm Dịch Hành.
“Đến rồi.”
“À, cảm ơn.” Quay người muốn mở cửa xe, nhưng phát hiện hình như. . .
Nghiêm Dịch Hành khẽ cười một tiếng, “Cô sẽ không phải là muốn tôi hầu hạ cô xuống xe đó chứ?”
Tiểu Ngọc Trúc cười cười, lắc đầu, yên lặng lục lọi làm sao xuống xe, cũng may mèo mù vớ được cá rán, mở được cửa xe.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây