Lai Đệ nghĩ, cô mà đi theo cậu ấy thì nhất định sẽ bị bạn học cậu ấy cười nhạo.
Dường như nhìn ra được nội tâm của cô, trong mắt Sơn Nha có một tia sáng chấp niệm, trầm ổn hữu lực nói: “Lai Đệ, thứ quý báu nhất của con người đó chính là có lòng cầu tiến, người biết nỗ lực phấn đấu mới là hào quang chói lọi.”
Lai Đệ nghe ra được thâm ý trong lời nói của cậu ấy, cậu ấy muốn nói, đừng tự ti, cô ấy là hào quang chói lọi sao?
Đột nhiên trong lòng lại vui mừng.
Sau đó cô thử cùng đi vào sân trường đại học với Sơn Nha, nhìn thấy dáng vẻ mọi người hăng hái học tập, thanh xuân tràn trề, trong lòng Lai Đệ vừa tràn ngập niềm tin lại vừa sợ sệt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây