Vương Tiểu Mai che mặt, không muốn nhìn, không muốn nghe những lời nói ngây ngô của con trai nhà mình.
Lý Hướng Vãn khẽ cười một tiếng, nhìn nhóc con với vẻ mặt thấy cũng tội mà không giúp được gì.
Lâm Ngọc Trúc cười híp mắt, kéo nhóc con vào trong lồng ngực, nói: “Đúng là vất vả cho Tiểu Vân Hải của chúng ta, nếu như cháu mà ra đời cùng thời điểm với hai con quỷ chuyên làm phiền người kia thì tốt biết bao, còn có thể chơi cùng nhau. Hoặc là phía trên có một anh trai thì tốt biết mấy. Gánh nặng cũng không cần đặt lên một mình cháu rồi.”
Tiểu Vân Hải ngoẹo đầu nhìn dì Lâm đang cười híp mắt, cứ cảm thấy dì Lâm nói có đạo lý.
Quay đầu chạy vào trong ngực mẹ, ngẩng đầu nhìn lên, nói: “Mẹ, sinh cho con một người anh đi.” Vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây