Diệp Lão rót chén trà đưa cho cô, cười ha hả nói: “Sau này có tính toán gì?”
Lâm Ngọc Trúc hai tay cung kính nhận lấy chén trà, ánh mắt trong veo chính trực nói ra: “Dự định buôn bán.”
Diệp Lão sững sờ, cũng không chỉ trích cái gì, nói: “Con nhóc cháu, làm cái gì nhất định cũng sẽ thành công.”
Lâm Ngọc Trúc nhoẻn miệng cười, “Diệp Lão quá khen rồi.”
“Con nhóc cháu vừa lương thiện lại đàng hoàng, trời cao sẽ phù hộ.” Diệp Lão ôn nhuận nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây