(Chú thích tên chương: đậy nắp quan tài mới luận định, ý chỉ muốn đánh giá ai tốt ai xấu, công tội thế nào phải chờ người đó chết đã)
Thím Lý Tứ sợ đắc tội trưởng thôn nên không dám tiết lộ chuyện trưởng thôn nhận hối lộ trước mặt mọi người, chỉ có thể nói là nhìn thấy cô Lâm với cô Vương đi dạo vào ban đêm, sợ hai người gặp phải nguy hiểm, bà ta có lòng tốt đi theo sau bảo vệ hai cô. Bởi vì giữa bọn họ trước xích mích chẳng vui vẻ gì, nên bà ta cũng ngại đi lên chào hỏi hai người các cô.
Người dân trong thôn hiển nhiên không tin lời nói láo này, nghĩ là bà ta vì muốn báo thù hai cô gái nhỏ này nên mới bám theo, trong bụng chắc chắn ôm gì đồ xấu xa nào đó!
Điều này đã không còn quan trọng nữa, thứ quan trọng bây giờ chính là ruộng ngô~
Người dân trong thôn ngầm hiểu với nhau đều không lên tiếng làm phiền, tiếp tục để cho bà ta nói, Thím Lý Tứ cảm thấy hôm nay mình lập được công lớn, vênh mặt ưỡn ngực to giọng nói: “Tôi theo suốt một đường đi đến ruộng ngô, liền thấy hai nha đầu này có gì đó không đúng, đến khi tôi tiến lên nghe ngóng, khá lắm, bên trong truyền đến thứ âm thanh tôi nghe còn phải xấu hổ, Trương quả phụ rên thật phóng túng...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây