Sau khi chiêu đãi các thân thích xong, đợi người đều đi hết, mẹ Lâm cố ý giữ lại cả nhà chị cả Lâm, mở cuộc họp gia đình.
Trong cuộc họp, mẹ Lâm mở miệng nói: “Lần này Lập Dương kết hôn, mẹ và cha con cũng không cho thêm thứ gì, ngoại trừ bao lì xì đổi xưng hô cho đôi vợ chồng son ra thì cũng không cần bọn mẹ tiêu tốn cái gì cả. Khi các con kết hôn, ít nhiều gì thì mẹ và cha con cũng cầm tiền. Lần này hai đứa nhỏ thành hôn, mẹ và cha con muốn mở một bữa tiệc. Đều mời cả thân thích trực hệ, đồng nghiệp và cả những họ hàng xa. Báo trước với các con một tiếng, Lập Dương thành hôn bọn mẹ chắc chắn lo liệu số tiền mở tiệc. Những chuyện này có thể tiêu tốn bao nhiêu tiền chứ. Trong lòng các con cũng không cần có vướng mắc gì cả.”
Chị cả Lâm nghe xong thì ôn hòa cười một tiếng, nói: “Đáng lý ra nên như vậy, không thì oan ức cho Lập Dương và Tiểu Liễu quá.” Trở về từ phương xa không phải chỉ vì làm tiệc thôi sao.
Anh cả Lâm ngẩng đầu, đồng ý: “Mẹ, chúng con không có ý kiến gì, cha mẹ muốn làm thế nào thì làm thế đó.”
Chị dâu cả Lâm cũng ở bên cạnh gật đầu phụ họa một cái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây