Nghe Lâm Ngọc Trúc có chuyện muốn nói, Chiêu Đệ ngồi ở trên ghế nghiêm mặt lắng nghe.
Lâm Ngọc Trúc đắn đo một hồi, nhỏ giọng nói: “Chỗ chúng tôi có một cơ hội kiếm tiền, không biết cô và em gái cô có muốn không?”
Chiêu Đệ kinh ngạc địa nhìn Lâm Ngọc Trúc, hiển nhiên là chưa phản ứng kịp, lại hiểu lầm thành gì đó, cảm kích nhìn Lâm Ngọc Trúc rồi nói lời từ chối: “Chị Tiểu Trúc, em biết là chị muốn giúp em, nhưng em không thể. . .”
Lâm Ngọc Trúc vỗ vai Chiêu Đệ, cười lắc đầu, nói: “Chiêu Đệ em nghĩ nhiều rồi, tuy rằng là giúp đỡ em nhưng quả thật là phía chị cần người. Nhưng mà chị cũng phải nói trước với em. Chị hy vọng em có thể giữ kín một số chuyện. Nếu như truyền ra ngoài, ngay cả bạn bè chúng ta cũng không thể làm đâu.” Nói đến đây, vẻ mặt của Lâm Ngọc Trúc trở nên nghiêm túc.
Nghe thấy lời này, Chiêu Đệ lại an tâm hơn rất nhiều, hăng hái gật đầu, bảo đảm nói: “Chị Tiểu Trúc, những lời hôm nay chị nói với em, em sẽ không nói với người khác. Ngay cả em gái cũng không nói.” Nói xong thì liếc nhìn Lai Đệ đang ngồi bên cạnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây