Lâm Ngọc Trúc lơ mơ biểu đạt một chút, trong hai nhà thì cửa hàng bên này của cô để đến cuối mới sửa.
Ông Dương bày ra biểu cảm ông ấy đã hiểu, gật gật đầu.
Nói là tiền công của con trai tính theo tháng, cứ dựa theo tiền lương ở trong công xưởng là được.
Lâm Ngọc Trúc lập tức mặt mày hớn hở nói: “Đấy chẳng phải chiếm tiện nghi của lão nhân gia ông rồi sao.” Dù gì ông Dương còn phải giúp trông coi nữa mà.
Ông Dương khoát tay, không thèm để ý nói: “Căn nhà này của cháu cũng coi như để nó luyện tay.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây