Trơ mắt nhìn bên cạnh mẹ Lâm một trái một phải đều bị chiếm, Lâm Ngọc Trúc tới thẳng mép giường.
“Quá đáng quá ~
Nhà mình thì không ở, ở ké chỗ tôi thì thôi đi.
Hiện tại còn trắng trợn táo bạo chạy lên giường tôi, có phải rất quá đáng hay không.”
Mẹ Lâm cười ha hả nắm lấy tay Lý Hướng Vãn và Vương Tiểu Mai, nói: “Đừng để ý đến nó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây