Lâm Ngọc Trúc xoay người ở trên giường, lật sách không nói lời nào.
Du Thư Hoa đắc ý cười cười, quay đầu nói với Thi Chiêu Đệ: “Đừng nghe cậu ấy khoác lác, mười câu nói có tám câu đứng đắn đã là không tệ rồi.”
Thi Chiêu Đệ che miệng cười cười, đôi mắt cực kỳ sáng ngời.
Lâm Ngọc Trúc lật người lại nói: “Đều nói đùa thôi, mẹ tôi lúc trước cầm chổi đánh tôi cũng rất nghiêm túc đó.”
Tất cả mọi người trong phòng đều cười ồ lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây