Phương Phương từ văn phòng đi ra với một khuôn mặt trắng bệch.
Khi đóng cửa còn nghe được chủ nhiệm lớp thở dài.
Mấy giáo viên khác nhỏ giọng nói: “Sinh viên này xem như có tiếng ở giáo sư bên đó rồi.”
“Xem biểu hiện sau này thôi.” Người sau vô cùng bất đắc dĩ nói.
Lồng ngực Phương Phương thắt lại một chút, cứ như bị một khối nặng ngàn cân đè lên, nặng nề khiến cô ta không thở nổi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây