Lâm Ngọc Trúc nghĩ đến mẹ Lâm lúc này đang mài dao xông đến chỗ cô, chợt lạnh sống lưng.
Gấp lại thư của Thẩm Bác Quận, xoay người đi bưu điện gọi điện thoại.
Điểm yếu của việc đi bộ đã lộ rõ, càng muốn đi nhanh thì lại càng cảm thấy chậm.
Đợi đến được bưu điện thì cô đã thở hồng hộc.
Lúc điện thoại kết nối cô còn chưa ổn định được hơi thở.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây