Lâm Ngọc Trúc gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu, tốt tính mà nói: “Anh trai, anh xem, anh có thể bán cho tôi một số túi giấy dầu chưa in trong nhà máy của anh được không.”
Sau khi người phụ trách đưa điếu thuốc ra sau tai, suy nghĩ một chút, gật đầu nói: “Chuyện này thì thật ra có thể bán cho cô, nhưng nhắc trước với cô, những thứ này rất đắt đó, một hào một cái. Chưa được xếp chồng lên nhau, phải về nhà tự dán lên.”
Lâm Ngọc Trúc liên tục gật đầu: “Được, vậy làm phiền anh rồi.” Thuận tay nhét bao thuốc vào tay người phụ trách.
Người phụ trách kia bỏ cả bao thuốc vào trong túi, vui tươi hớn hở dẫn người đi lấy hàng.
Thuận tay nhặt một ít keo, Lâm Ngọc Trúc vội vàng nói lời cảm ơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây