Vương Tiểu Mai đi theo xe lửa vừa đi vừa khóc, trong miệng kêu: “Trở về nhất định phải ôn tập thật tốt, em chờ anh ở Kinh Đô.”
Lý Bàn Tử hồng cả vành mắt, dùng sức gật đầu: “Thiếu gì cứ gọi điện thoại cho anh.”
Nước mắt Vương Tiểu Mai càng chảy càng mãnh liệt, Lý Bàn Tử nhìn mà thấy cực kỳ đau lòng, lúc xe rời xa vậy mà còn nhoài người ra cửa sổ vẫy tay tạm biệt
Lâm Ngọc Trúc cực kỳ sợ hãi anh ta rơi xuống.
Tầm mắt Thẩm Bác Quận bị chắn hết:...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây