Sau khi cốc vào đầu em trai mình một cái, Lâm Ngọc Trúc cảm thấy thoải mái từ cơ thể tới tâm hồn, chạy tới bên cạnh mẹ Lâm đắc ý nói: “Mẹ, sao mẹ không hỏi con thi thế nào.”
Không nhắc tới thì không sao, vừa nhắc tới là mẹ Lâm bức mình, gọi về nhà một cuộc chỉ nói là thi ổn, ngày nào đi tàu tới nơi, bảo người nhà nhận hành lý giúp, những chuyện khác đều không nói.
Nói là để giữ cảm giác thần bí.
Quấy nhiễu khiến mấy hôm nay bà không ngủ được giấc nào yên, cứ nhớ tới chuyện này mãi.
Lúc này, trong lòng mẹ Lâm vẫn còn giận, bà không thèm hỏi đâu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây