Dưới tình huống sắc mặt của thím Khâu ngày càng sầm xuống, Lâm Ngọc Trúc rất thức thời rời khỏi đó.
Bước chân nhẹ nhàng đi vào trong sân, đi về hướng cửa nhà, không khí quen thuộc ập vào mặt, là mùi cơm quen thuộc.
Lâm Ngọc Trúc hít vào một hơi thật sâu, sau đó hô lớn: “Con về rồi ~”
Tiếng hô lớn này đã khiến mẹ Lâm và Lâm Lập Dương giật mình.
Nhiều ngày không gặp chị mình, lúc đầu còn thấy rất vui, nhưng lúc này dấu vết của nỗi sợ hãi bị chị gái chi phối trong lòng Lâm Lập Dương lại hồi phục rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây