Nghĩ đến ván gỗ đầy đinh mà Lâm Ngọc Trúc làm, mấy người trẻ tuổi hiện tại đều có chung một suy nghĩ, cô gái nhìn qua yếu đuối hiền lành này lại là một kẻ độc ác, tàn nhẫn, giết người không dấu vết.
Không thể chọc vào cô, tuyệt đối không thể chọc.
Dĩ nhiên, đó đều là những lời nói đâm sau lưng Lâm Ngọc Trúc mà thôi.
Tạm thời Lâm Ngọc Trúc còn không biết suy nghĩ của những người này, cô đang bận lắng nghe Vương Tiểu Mai mắng mỏ Chương Trình.
“Mọi người không biết đâu, lúc đó tôi thấy anh ta cầm nhiều đồ lắm, tôi còn tưởng rằng anh ta sẽ tặng tôi, còn nghĩ bảo anh ta đem về, nhưng cuối cùng thì hay rồi, hóa ra tất cả chúng là dành cho Lý đại mỹ nhân, để lại cho tôi hai miếng bánh điểm tâm, cũng nhờ có ánh sáng của cô nếu không tôi còn phải tặng lại nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây