Trương Diễm Thu lùi về phía sau, trong mắt hiện lên sự tuyệt vọng, thầm nhủ trong lòng nếu lúc này Lý Hướng Bắc có thể xuất hiện cứu cô ta thì tốt biết bao.
Không, lúc này ai đến cứu cô ta đều tốt cả.
Hà Viễn Phương điên cuồng nhìn Trương Diễm Thu, khuyên nhủ nói: “Diễm Thu, cô cũng đừng nghĩ đến Lý Hướng Bắc nữa, có lúc nào ánh mắt của người ta nhìn về phía cô chưa, chúng ta bên nhau cùng nhau trải qua những ngày tháng sau này không tốt sao? Tôi cũng có thể nuôi cô.”
Trương Diễm Thu lắc đầu hét ầm lên: “Không muốn, cho dù không phải Lý Hướng Bắc cũng không phải là anh, anh đừng mơ.” Dứt lời muốn lao ra cửa, miệng còn gào thét kêu cứu mạng.
Không thể nghi ngờ, hành động này của cô ta không chỉ đưa mình đến tận cửa mà còn kích thích đối phương vô cùng mạnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây