Sau khi ra khỏi núi, Lâm Ngọc Trúc thở phào. Quá kích thích! Sói tru rồi tiếng lợn rừng kêu, mấu chốt là nhảy không tốt thì liền động vào cành cây, làm đầu và cổ phủ đầy tuyết. Ai nói có thể tự do đi lại trong rừng vậy? Phải đánh giá kém mới được.
Một chuyến đi này làm cô mệt thảm.
Ban đầu cô định chống gậy về điểm thanh niên trí thức, nhưng cô càng nhìn cửa sân sau thì càng thấy không giống như là khóa lại.
Lâm Ngọc Trúc híp mắt đi qua, đúng là không khóa lại, cửa sau còn hé mở cơ mà.
Cô khẽ mở cửa vào sân sau, Lâm Ngọc Trúc đi ngang qua nhà của Lý Hướng Vãn, cô thấy có gì đó không đúng, Vương Tiểu Mai không cảnh giác thì thôi, nhưng Lý Hướng Vãn thì không thể không có.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây