Lý Hướng Bắc ngây người một lát, anh ta chợt cảm thấy lực bất tòng tâm.
“Đợi đến khi anh có thể tự quyết, anh có tình em còn có ý, vậy đến khi đó rồi nói sau. Còn bây giờ, đến cả tương lai như thế nào mà chúng ta cũng không biết.” Thì làm gì có tư cách nói chuyện yêu đương?
Nói đến đây, đột nhiên Lý Hướng Vãn cảm thấy lúc trước cô ta quá bộp chộp, ngay từ đầu cô không nên nghĩ đơn giản như vậy.
Dù sao thì người trước mắt cô ta quá non nớt, còn cô ta thì cũng quá yếu. Nếu thân thế của cô ta vẫn như kiếp trước, có lẽ hai người còn có cơ hội.
Suy cho cùng lúc này cô ta và anh ta đều kém.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây