Lý Hướng Vãn đỡ đầu lảo đảo đứng lên, đầu vẫn còn choáng váng, cô ta vậy mà tán gẫu lâu như vậy với Vương Tiểu Mai.
Chờ sau khi Lý Hướng Vãn vào phòng, Lâm Ngọc Trúc lắc đầu với Vương Tiểu Mai, nói: “Cô nói như này có thể khiến hai người bọn họ hòa hợp lại với nhau, nhưng cô không sợ lỡ như hai người bọn họ lại nháo lên mâu thuẫn với nhau thì Lý Hướng Vãn sẽ quay sang oán trách lại cô hả.”
Vương Tiểu Mai bộ dạng không sợ trời không sợ đất nói: “Tôi cũng không nói sai cái gì, sợ cái gì chứ.”
Lâm Ngọc Trúc nghẹn lại không nói nên lời.
Lý Hướng Vãn trở về phòng, trong đầu đều là lời nói của Vương Tiểu Mai, nhất thời đầu óc Lý Hướng Vãn như bị tê liệt, nghĩ cũng không nghĩ rõ ràng được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây