Đợi đến khi họ ra khỏi núi, thật sự đã gặp phải các thôn phụ tò mò, một mặt thì chào hỏi với họ, một mặt thì thăm dò xem trong gùi của họ có gì, vừa nhìn thấy không có thứ gì tốt thì còn bĩu môi, tỏ vẻ rất ghét bỏ.
Lâm Ngọc Trúc cũng nhìn vào gùi của họ, là một gùi nấm, được rồi, quả thực là tốt hơn họ một chút.
Lâm Ngọc Trúc và Vương Tiểu Mai chán chường quay trở về nhà ăn trí thức, các thanh niên trí thức vẫn chưa tan ca, về phần hai người không có việc gì làm lại mò lên núi, mấy nữ trí thức ở sân trước sân sau đã thấy quen rồi, lười chú ý đến bọn họ.
Sau khi hai người thuận lợi trở về phòng thì đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
Cái này gọi là trước lạ sau quen.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây