Trương Diễm Thu nghiêm mặt không nói lời nào, nhưng trong lòng lại không thèm để ý, cô ta rất vui vẻ, Lý Hướng Bắc rốt cục lại trở về.
Lâm Ngọc Trúc ăn cơm trưa xong liền ngáp ngắn ngáp dài mà đọc báo, cô đọc đến mơ mơ màng màng đang muốn ngủ thì chợt nghe có người gõ cửa gọi cô, cơn buồn ngủ bị đuổi đi, Lâm Ngọc Trúc đứng dậy mở cửa, sau đó có chút mờ mịt nhìn người trong sân, cứ như vậy trong chốc lát lại xảy ra chuyện gì rồi vậy?
Trưởng thôn mặc áo mưa đứng ở hậu viện nói với cả nhóm thanh niên trí thức: “Đồng chí Lý Hướng Bắc và đồng chí Vương Dương muốn dựng thêm phòng ở chỗ ở của nhóm thanh niên trí thức, chỗ ở của nhóm thanh niên trí thức các người cũng chỉ to như vậy, xây ở sân sau tất nhiên là sẽ chiếm đất trồng rau, các người xem ai có ý kiến gì mau nói ra.”
Vương Tiểu Mai vừa nghe thấy sẽ chiếm vào đất trồng rau liền cảm thấy không ổn, vội vội vàng vàng nói: “Trưởng thôn, không được nha, một năm liền chỉ trông chờ vào ruộng rau này để lấy rau ăn thôi đó.”
Đất phần trăm đều là trồng ngô, khoai tây cùng rau củ có thể ăn vào mùa đông, rau trồng trong viện này mới là rau ngày thường bọn họ ăn, đất trồng rau mà ít đi thì sang năm sẽ không có rau ăn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây