Ngày hôm sau, Hứa Thiệu đã mặc vào, cố ý chạy đến chỗ bà nội Cố để cảm ơn bà.
“Mặc thoải mái là được, đợi cũ rồi, bà lại làm cho cháu cái mới.”
Bà nội Cố hòa ái dễ gần, đối xử với Hứa Thiệu còn chu đáo hơn cả cháu trai ruột của mình.
Cố Hải ngồi xổm một bên thở dài, địa vị của cậu ta ở nhà ngày càng thấp.
Hứa Thiệu cong môi, nói: “Được ạ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây