Người thành phố hẳn là biết nhưng họ không phải cán bộ thì cũng là công nhân, đều có bát cơm sắt giữ công việc nhà nước ổn định, không liên quan đến họ.
Ông lão rảnh rỗi thì ôm máy thu thanh nghe, Lưu Ngọc cũng nghe được từ miệng ông nhưng trước đây cô ấy không để tâm, nó quá xa vời với cô ấy.
Bây giờ, Lưu Ngọc không khỏi nghĩ, không biết mình có thể làm chút việc nhỏ không?
Ý nghĩ này, cô ấy chỉ nghĩ trong lòng, vẫn chưa nói với Cố Giang.
Lưu Ngọc tính tình tương đối cẩn thận, quyết định đến Bắc Kinh rồi sẽ xem xét.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây