Lưu Ngọc há hốc mồm, đang định hỏi có ngã không thì thấy nó lóc cóc ngồi dậy, phủi bụi trên người, coi như không có chuyện gì xảy ra.
Lưu Ngọc: “...”
Trần Quế Lan cũng nhìn thấy, cười nói: “Không sao đâu, con trai nghịch ngợm, lớn lên đều là nhờ ngã ngửa.”
Lưu Ngọc gật đầu.
“Sáng Sáng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây