Trong mắt Nhi Bách Hợp lóe lên một tia ghen tị, rất nhanh sau đó cô ta nở nụ cười: “Thì ra là đối tượng của đồng chí Phương, tôi không biết, chúc mừng hai người.”
Cố Sương nói: “Là đối tượng xem mắt, đồng chí Nhi, cô chúc mừng sớm quá rồi.”
Phương Chính Lễ vội vàng nói: “Đúng đúng, chúng tôi hôm nay mới gặp nhau. Đúng rồi, đồng chí Nhi, sao cô lại ở đây?”
Nhi Bách Hợp nói: “Tôi vừa từ cửa hàng về, định đến bệnh viện lấy thuốc cho mẹ tôi. Nói đến thì dạo này tình hình nhà tôi tốt hơn nhiều rồi, đều nhờ công của đồng chí Phương, người nhà tôi bảo mời anh ăn cơm, đồng chí Phương, anh rảnh lúc nào?”
Nhi Bách Hợp mong chờ nhìn Phương Chính Lễ, giọng nhẹ nhàng nói: “Chỉ là cơm nhà thôi, mong đồng chí Phương đừng chê.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây