Cố Sương đã quen với ánh mắt có cũng như không của những người xung quanh, cô nhét xiên hồ lô đường đã ăn một nửa vào trong túi giấy.
Một lát nữa là ăn cơm rồi, để dành bụng.
Đợi đồ ăn lên, hai người bắt đầu yên lặng ăn cơm.
Phương Chính Lễ muốn nói chuyện nhưng không biết nói gì, Cố Sương thì mắt chỉ nhìn đồ ăn, không muốn nói chuyện.
“Món canh này không tệ, đồng chí Cố, cô nếm thử xem.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây