Nghe Hứa Vi nói, Hứa Thiệu biết thêm được một số chuyện, liên hệ tất cả mọi chuyện lại với nhau, Hứa Thiệu chìm vào suy tư.
Hứa Vi cũng có chút nghi hoặc, nhìn Hứa Thiệu, anh ta nhỏ giọng hỏi: “Sương Sương em ấy, có phải cũng...”
Hứa Thiệu lắc đầu, nhàn nhạt nói: “Không có.”
Anh biết, Sương Sương mà anh yêu, từ trước đến nay vẫn luôn là người đó, cô không thay đổi.
Còn về trước kia, Hứa Thiệu cụp mắt, không quan trọng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây