Liếc nhìn biểu cảm ngốc nghếch của Diệp Hoài Viễn, Hứa Thiệu lặng lẽ dời mắt đi, không muốn nhìn lắm.
Cố Tiểu Vũ vì lời nói của Diệp Hoài Viễn mà đỏ mặt, trừng mắt nhìn cậu, bế Tuế Tuế khỏi vòng tay Cố Sương, trốn vào trong nhà.
Tuế Tuế tựa đầu vào vai cô họ, liếc nhìn mọi người trong sân.
Diệp Hoài Viễn chú ý thấy, vẫy tay với Tuế Tuế, sau đó nhìn về phía Tiểu Bảo, xoa xoa cằm: “Tiểu Bảo, hay là con đổi cách gọi sớm, gọi anh là dượng đi.”
Diệp Hoài Viễn âm thầm xúi giục, dù sao thì sớm muộn gì cũng vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây