Cố Tiểu Vũ không biết suy nghĩ của Diệp Hoài Viễn, đi sát bên cậu, liếc nhìn những người xếp hàng ở vòng đu quay, hầu hết đều là dẫn theo con cái.
Cố Tiểu Vũ hơi ngại, lúc này, Diệp Hoài Viễn nghiêng đầu nhìn Tiểu Vũ, tiến lại gần cô ấy nói: “Tiểu Vũ, cảm ơn em đã đi cùng anh.”
Hơi thở ấm áp phả vào tai cô, hơi ngứa, Cố Tiểu Vũ bặm môi, ngẩng đầu nhìn cậu, cậu đang mỉm cười nhìn cô ấy.
Cố Tiểu Vũ lập tức có chút hoảng loạn, tim đập thình thịch, cô ấy nói: “Không sao, không cần cảm ơn.”
Cô ấy cũng được chơi cùng, nói ra thì cô ấy còn được lợi hơn, Cố Tiểu Vũ thầm nghĩ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây