Diệp Hoài Viễn quay đầu, có chút bất ngờ: “Mẹ, mẹ ở nhà à.”
Hồ Khiết: “...” Bà lớn như vậy ngồi ở đây, thế mà cậu lại không nhìn thấy, đúng là con trai tốt của bà.
Nhìn cậu không vừa mắt, Hồ Khiết nói: “Đến đây, chúng ta nói chuyện.”
Diệp Hoài Viễn cười híp mắt ngồi xuống bên cạnh mẹ, xoa bóp vai cho bà: “Mẹ, nói chuyện gì thế?”
Hồ Khiết nheo mắt, nói: “Có chuyện gì vui à, cười tươi thế?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây