Cô nhìn về phía nguồn sáng, Hứa Thiệu đang ngồi trước bàn học nghiêm túc viết cái gì đó, đầu bút chạm vào giấy phát ra tiếng sột soạt nhẹ.
Cố Sương nhìn anh một lúc, rồi ngáp một cái.
Hứa Thiệu như có linh tính, nghiêng đầu nhìn cô, nhẹ giọng nói: “Sao lại tỉnh rồi, muốn uống nước hay đi vệ sinh?”
Cố Sương lắc đầu, giọng hơi khàn: “Sao anh còn chưa ngủ thế? Ngày mai không tiếp tục được sao?”
“Ngày mai phải đến bệnh viện, hơn nữa, anh muốn ở bên em.” Hứa Thiệu nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây