“...... Anh là ai, anh mới là người lén lút, buông tôi ra, anh mới không phải người tốt!” Mã Kiến Văn mặt đỏ bừng, vặn vẹo người, phát hiện mình không thể cử động, tức giận hét lên.
Giọng nói này có vẻ quen quen, Cố Tiểu Vũ hơi do dự lên tiếng: “...... Mã Kiến Văn?”
“Là tôi là tôi!” Mã Bác Văn vội vàng nói.
Cố Tiểu Vũ cau mày, nói: “Anh Diệp, em quen anh ta, anh buông anh ta ra đi.”
Nghe vậy, Diệp Hoài Viễn buông tay đang đè đầu anh ta ra, Mã Bác Văn cuối cùng cũng có thể ngẩng đầu lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây