“Được, được, được, bà nói sai rồi.” Bà nội Cố cười nói: “Tiểu Vũ, con không biết xấu hổ à, còn đang đi học, còn chưa kết hôn, đã nghĩ đến chuyện sinh con rồi.”
“Sau này sớm muộn gì cũng sẽ có mà.” Cố Tiểu Vũ đương nhiên nói.
Hứa Thiệu ôm Tuế Tuế ngồi im lặng ở một bên, Tuế Tuế ngoan ngoãn nằm trong lòng anh, bàn tay nhỏ bé nắm chặt lấy ống tay áo, lắng nghe người lớn nói chuyện, thỉnh thoảng lại cười theo một tiếng.
Hứa Thiệu cũng cười, thấy tóc cô bé hơi rối, anh dùng ngón tay vuốt tóc cho cô bé, buộc lại hai bím tóc nhỏ xinh xắn.
Cố Sương nhìn thoáng qua, từ khi có con gái, tay nghề chải tóc của Hứa Thiệu ngày càng tốt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây