“Anh Diệp, anh có phải mệt quá rồi không, chân mềm nhũn cả rồi.” Cố Tiểu Vũ quan tâm hỏi.
Sắc mặt Diệp Hoài Viễn hơi đổi, lập tức tỏ ra vẻ thản nhiên, cố tỏ ra mạnh mẽ: “Mệt á? Sao có thể chứ, chỉ có chút việc đồng áng này thôi, chuyện nhỏ.”
Cố Tiểu Vũ: “...”
Những người già trong đội còn không dám nói thế này, anh Diệp đúng là lợi hại. Ừm, ý cô bé là miệng lưỡi lợi hại.
Cô bé lại không phải ngốc, không nhìn ra cậu ta đang cố gượng nhưng Cố Tiểu Vũ rất biết điều, không vạch trần.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây