Hứa Thiệu nhìn đôi mắt chân thành của cậu ta, chìm vào im lặng trong chốc lát.
Cảm ơn, không cần đâu.
Cố Sương ở bên cạnh nhịn cười, Hứa Thiệu thở dài, nói với Diệp Hoài Viễn: “Hoài Viễn, bây giờ em vẫn đang đi học đúng không?”
“Vâng.” Diệp Hoài Viễn gật đầu, hỏi: “Anh Hai, anh về rồi, không đi nữa à?”
Dù sao thì vợ con cũng đã đưa về rồi, Diệp Hoài Viễn có chút mong chờ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây