Cố Sương dời mắt đi, chỉ là một kẻ giả tạo xảo trá.
Ông cụ Hứa hài lòng, bảo Cố Sương bế Tiểu Bảo về phòng chơi, đừng để Tào Quang dọa nó.
Cố Sương ừ một tiếng, bế Tiểu Bảo về chơi đồ chơi.
“Được rồi, về đi.” Ông cụ Hứa trút được cơn giận, nói với hai cha con nhà họ Tào.
Cha Tào nói: “Cảm ơn thủ trưởng đã rộng lượng, tôi sẽ đưa đứa con nghịch tử này đi ngay, không làm vướng mắt ông nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây