Tuy nhiên, trong lòng họ cũng mơ hồ tràn ngập sảng khoái, động tác tát người vả tai của thanh niên trí thức Tiểu An thực sự rất bá đạo. Chính là kiểu 'Tao đánh mày đấy thì làm sao?' Lại nói, ngày thường thanh niên trí thức Kỳ làm việc gì cũng không đi đầu, chẳng biết vì sao bọn họ luôn cảm thấy khó chịu, nhưng lại không nói ra được lời nào.
Giờ phút này, dường như bọn họ đã hiểu ra điều gì đó.
Thanh niên trí thức Kỳ cũng có điểm bất thường, đừng nói đến lập trường cô ta chọn, ngay cả một đám bọn họ đứng ở đây, cũng không phải chỉ vì tranh cãi xem vừa rồi ai đánh ai.
Kỳ Vân Lan bị đánh cho choáng váng, khuôn mặt đau rát, xấu hổ đến mức không ngẩng đầu được lên. Hai mắt cô ta rưng rưng, nghiêng đầu nhìn khuôn mặt lạnh lùng nghiêm túc của Phòng Viên một chút, rồi nhìn vẻ mặt của mọi người, cực kỳ buồn bã hỏi: “Rốt cuộc tôi đã nói gì mà các người lại căm ghét tôi đến vậy? Đây là xã hội pháp trị, các người không được tùy tiện làm ẩu. Vậy mà các người… các người đứng nhìn cậu ta hành hung người khác?”
“Thanh niên trí thức Kỳ, nếu đã nói mà không suy nghĩ thì bị đánh cũng đáng đời, đây là chuyện giữa chúng tôi và người nhà họ Thôi, cô không có năng lực giải quyết thì đừng làm loạn, nếu không, tôi sợ mình cũng không khống chế được bản thân đâu.” An Tri Thu siết chặt nắm đấm, hung hăng vung về phía trước. Mỗi sáng chạy bộ còn đấm bốc hơn nửa tiếng, thể lực của anh đã tăng vọt, tiếng vung tay vun vút khiến người ta không chịu nổi mà run lập cập.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây