An Tri Hạ hít sâu một hơi: “Anh ta là cha của các em, chị không trách anh ta.”
Ngay trước mặt bọn trẻ, cô thực sự không có quyền phán xét cha người ta thế nào.
“Chỉ là Tụng Ngôn bị cảm, không biết đã phát sốt bao lâu rồi, nếu như không uống thuốc hạ nhiệt thì hậu quả khó mà lường được.” An Tri Hạ kéo cô bé ngồi lại lên giường, sờ sờ nhiệt độ lạnh buốt dưới một lớp giường đơn, bảo anh trai đi nhóm lửa.
An Tri Thu vừa đi ra ngoài lại trở về, trên trán nổi lên gân xanh, cố gắng làm dịu vẻ mặt hỏi: “Củi lửa nhà các em đâu?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây