“Được rồi, mọi người đi hết rồi, đừng có giả vờ nằm ở đấy nữa.” An Tri Hạ tiến lên đá đá người.
Phó chủ nhiệm Thường kiên quyết nằm im, không nhúc nhích chút nào.
An Tri Hạ cười lạnh một tiếng, lại dùng chân cọ vào mặt người ta: “Thật sự không dậy nổi? Vậy tôi vẽ con rùa lên mặt bà nhé?”
Lời vừa dứt, phó chủ nhiệm Thường đột nhiên mở mắt ra, căm tức nhìn cô: “Con bé kia, mày không có căn cơ gì ở công xã Ngũ Kỳ, đừng có mà hung hăng quá! Nếu để tao nắm được bím tóc của mày thì xác định ngâm nước đắng cả đời đi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây