Buổi chiều, khi mọi người đi hội chùa, Cố Di Gia không khỏi nhìn Tần Mộng Kiều thêm vài lần.
Tần Mộng Kiều là một người khá nhạy cảm, quay lại nhìn cô, đôi mắt đó sáng ngời, cả người tràn đầy sức sống, đã trưởng thành hơn hai năm trước.
“Gia Gia, có chuyện gì vậy?
Cố Di Gia cười nói: “Không có gì, chỉ là sáng nay mọi người đến chúc tết, nghe mọi người nhắc đến chuyện em gái của cô…
Tần Mộng Kiều im lặng nghe, vẻ mặt không có chút thay đổi, cuối cùng cong mắt cười: “Tôi đã không quan tâm đến bọn họ từ lâu rồi, việc bọn họ làm không liên quan gì đến tôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây