Trần Ngải Phương nói: “Bỏ đi, sau này chúng ta cũng tặng lại họ một ít là được, có qua có lại mới tốt.
Tục ngữ có câu, bà con xa không bằng láng giềng gần, sống ở đây vài tháng, Trần Ngải Phương đã phát huy hết khả năng giao tiếp của mình, rất thân thiện với hàng xóm.
Họ sẽ sống ở đây thêm bốn năm nữa, Trần Ngải Phương cũng sẵn lòng có mối quan hệ tốt với hàng xóm của mình.
Trời hơi tối, Quản Hạo Thần sau khi tan làm, đi cùng với Phương Mỹ Di đến thăm bọn họ.
Cố Di Gia chào hỏi: “Anh họ Thần, Mỹ Di, hai người tới chơi à?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây